UA-68595121-17
[Verse 1 – Khí thế trang trọng, nhịp 2/4 chậm rãi]
Anh Hòa – cựu lính Hải quân
Trường Sa chiến đấu, đảo gần đảo xa
Trung đội sống sót chỉ ba
Thương tật về nhà làm cựu chiến binh
Khi xưa xông pha chẳng chừa
Vết thương mảnh đạn – bất ngờ quặn đau
Hy sinh – để lại phía sau
Phố Hiến tiễn bước, áo nâu lên đường
________________________________________
[Verse 2 – Tự hào đất mới, ý chí không lùi]
Gia Lai – mảnh đất kiên cường
Gian nan dựng nghiệp, trăm đường gian truân
Sáng tạo và lại chuyên cần
Cựu hải quân vẫn muôn phần vươn lên
Việc dân chẳng để lãng quên
Xây bao nghĩa trạch, nghĩa tình vẹn sâu
Việc tâm linh vẫn trước sau
Cầu cho quốc thái, dân giàu, dân an
________________________________________
[Bridge – Kịch tính, thần thoại mở ra]
Một ngày nước lũ tràn ngang
Sông Ba cuồng nộ, sóng tràn cuốn đi
Rồng thiêng nương sóng cuộn đi
Vượt qua thác lớn Cô Tiên ẩn mình
Rễ cây Sao hóa Rồng linh
Cong cong chữ Ét – bóng hình Việt Nam
Nằm nơi đáy thác âm thầm
Chờ ai đủ phước – đủ tâm hiện hình
________________________________________
[Chorus – Hào khí, thiêng liêng, dâng trào]
Rồng thiêng đã gặp Người hiền
Một lòng hướng Phật, không màng lợi riêng
Sao xanh hiện giữa trời thiêng
Chỉ Anh thấy rõ – ánh linh hiện hình
Lái buôn kẻ đến, lại đi
Vàng không đổi được, tay không ra về
Rồng là biểu tượng ngôi đầu
Chờ ai phúc lớn – ta đưa Rồng về!
________________________________________
[Verse 3 – Giao cảm kỳ duyên, linh thiêng hội tụ]
Hạ sang – thưởng cảnh đất thiêng
Lục hà trì sáng, mây nghiêng lững lờ
Anh Hoà chợt thấy duyên lành
Sao xanh chợt hoá Rồng xanh giữa trời
Đem Rồng về chốn đất tươi
Bao người ra giá – chẳng rời được tay
Rồng không ở chốn chợ bày
Chỉ theo Đức Lớn – chẳng ngày nào phai
________________________________________
[Chorus – Lặp lại, nâng tông cao trào hơn]
Rồng thiêng đã gặp Người hiền
Một lòng hướng Phật, chẳng cần cao sang
Biểu trưng hồn nước mơ màng
Chờ người phúc lớn, ta đưa Rồng về!
________________________________________
[Outro – Kết nhẹ, linh thiêng, vang vọng]
Rồng linh – đất Việt ngàn năm
Vẫn chờ nhân nghĩa – chẳng nằm lãng quên…