UA-68595121-17
Đêm về, ta lạc vào trong cơn say,
Mắt nhắm, mọi thứ xung quanh bỗng bay,
Lời nói buông ra chẳng cần suy nghĩ,
Lúc này, ta thật sự là chính mình.
Khi ta say, mới chính là ta,
Tự do bay bổng, chẳng lo âu gì.
Đừng quan tâm những gì người ta nghĩ,
Chỉ cần ta là chính ta, là đủ rồi.
Mỗi bước đi chẳng cần phải sợ hãi,
Trong say mê, ta thấy mình bay cao.
Những cảm xúc tự do như làn sóng,
Khi ta say, không còn gì ràng buộc.
Khi ta say, mới chính là ta,
Tự do bay bổng, chẳng lo âu gì.
Đừng quan tâm những gì người ta nghĩ,
Chỉ cần ta là chính ta, là đủ rồi.
Có thể mai tỉnh dậy sẽ thấy khác,
Nhưng lúc này đây, ta chẳng lo ngại,
Mọi thứ tạm gác lại, ta là chính mình,
Khi ta say, thế giới là của ta.
Khi ta say, mới chính là ta,
Tự do bay bổng, chẳng lo âu gì.
Đừng quan tâm những gì người ta nghĩ,
Chỉ cần ta là chính ta, là đủ rồi.
Khi ta say, chính là lúc ta sống,
Mọi lo âu vụt bay, ta thật tự do.
Dù mai tỉnh giấc, ta vẫn là ta,
Vì khi ta say, mới chính là ta.